(Nhân đọc thơ Chế Lan Viên)
Những đồi sim không đủ quả nuôi người
nay bát ngát chè tiêu khoai sắn lạc
những đồi sim ăn độc gió lào, nắng thiêu xơ xác
thành những cánh đồng trù phú lúa ngô
Trở lại quê mình hôm nay anh sẽ bất ngờ
gió Lào đã biến thành điện năng tái tạo
làng xóm lưa thưa nay là phố phường nhiều sắc áo
ruộng đói mùa, đồng đói cỏ…đã lùi xa
Đường làng Cam An dập dìu người lại qua
cả Cam Lộ quê mình đã thành nông thôn mới
trong sâu thẳm thơ anh đang khắc khoải
bây giờ canh cá tràu nấu khế ngọt lành hơn
Nơi sinh thành nuôi dưỡng tài năng anh luôn biết ơn
anh như biển, tài hoa và trí tuệ
thơ anh nói chiều rộng của trời bề sâu của bể
vẫn canh cánh bên lòng gió Lào, cát trắng, sim mua
Đêm anh nằm nghe giọng hò đò đưa
thương mẹ thuở áo nâu sòng gió lùa tơi tả
Dẫu đến chết không bao giờ từ tạ
Đất quê mẹ sim mua và vạt áo vá quàng…
NGUYỄN VĂN DÙNG
Đông Hà, tháng 11/2020
________________
*Chữ viết xiên là ý thơ của Chế Lan Viên
NHỚ ANH
(Kính tặng hương hồn nhà thơ Chế Lan Viên)
Thuở Điêu tàn
đất nước lầm than
anh đã thốt lên niềm kinh dị
Gửi các anh
qua trường chinh vạn lý
chống thực dân giành lấy áo cơm
Ánh sáng và phù sa
lấp lánh cả sơn hà
cùng dân tộc bước qua thời đại mới
Những bài thơ đánh giặc
vít cổ thần sấm con ma
vóc nhà thơ đứng ngang tầm chiến lũy
Ngày vĩ đại
ngập tràn nắng mới
hát với đời ngắm quả trái cây rơi
Di cảo
nói chuyện người chuyện đời
trời đất – núi sông – thần linh – nhân thế
Từ thung lũng đau thương
ra “cánh đồng vui”, “chân trời tất cả”
tài hoa, trí tuệ hội tụ nơi anh
Kiện tướng Thơ mới
ngọn núi tài năng khó vượt
từ trường thơ anh hút cả thiên hà…!
NVD