Tác giả ĐẬU TRUNG THÀNH
|
Bác Hồ bỏ thuốc lá
Đã có lần Bác tâm sự với anh em:
- “Hút thuốc lá là thú vui của Bác”
Dẫu biết không hay nhưng không còn cách khác
Những tháng năm hoạt động ở Pa-ri
Mỗi bước Người đi
Mật thám rình mò bám gót
Để có cớ dừng chân quan sát
Bác nghĩ ra cách hút thuốc là hay
Cứ mỗi lần ra đường điếu thuốc đậu trên tay
Trước lạ, sau quen
Lâu dần thành nghiện
Đêm chiến khu hay trên đường ra tiền tuyến
Điếu thuốc là niềm vui mỗi bước quân hành
Quà tặng chiến sĩ khi nhiệm vụ hoàn thành
Là điếu thuốc nhận từ tay Bác
Giản dị đơn sơ, chân tình mộc mạc
Mà bao la bát ngát nghĩa tình
Điếu thuốc - ngón tay
Như bóng với hình
Suốt 50 năm ngày đêm cùng Bác
Khi sức khỏe yếu dần theo tuổi tác
Bác sĩ khuyên: Phải bỏ thuốc lá thôi
Biết khó khăn nhưng Bác vẫn nhận lời
Người tìm cách giảm dần theo ngày tháng
Bền bỉ kiên trì không chán nản
Rồi đến ngày Bác không hút một hơi
Mọi người quan tâm…Bác vẫn mỉm cười:
- Việc gì có lợi khó mấy cũng làm
Việc gì có hại phải quyết tâm từ bỏ
Những việc lớn xuất phát từ việc nhỏ
Noi gương Người càng sáng tỏ đời ta
Bác Hồ thăm Tết người nghèo
Đêm ba mươi đầy trời mưa bụi
Gió bấc về hun hút từng cơn
Ba đứa trẻ phong phanh áo mỏng
Mẹ nhìn con đòn gánh vai sờn.
Bỗng lũ trẻ reo lên sung sướng
- A! Bác Hồ! Bác Hồ! Bác Hồ!
Chiếc đòn gánh trên vai rơi tuột
Chị lặng yên đôi mắt sững sờ.
Phút xúc động trào dâng nước mắt
Ôi! Niềm vui đến quá bất ngờ
Chủ tịch nước đến thăm, chúc Tết
Chị ngỡ ngàng như thực… như mơ…
Giọng của Bác ấm trầm mộc mạc
Mà bao la dào dạt tình người
-“Bác đến thăm sao thím lại khóc ?”
Chị đã mang theo suốt cả cuộc đời.
Tình Bác bao la tựa biển trời
Niềm tin điểm tựa vượt trùng khơi
Nếp nghĩ, cách làm bao thay đổi
Cho tương lai cuộc sống rạng ngời.
Chỉ một con đường
1. Ngày ấy người đi
Bến cảng Nhà Rồng một ngày nắng đẹp
Bác lên tàu rẽ sóng bôn ba
Vượt biển lớn tìm đường cho dân tộc
Độc lập - Tự do cứu nước non nhà.
Đêm trắng Pa-ri tuyết rơi lạnh cóng
Viên gạch hồng sưởi ấm mùa đông
Nghề bồi bàn xứ sương mù cực nhọc
Ổ bánh mì đen lót dạ ấm lòng.
Trong đêm tối Người tìm ra ánh sáng
Đường tương lai dân tộc là đây
Luận cương Lê-nin đường cách mạng
Ánh bình minh soi sáng đêm dài.
Người reo lên trong niềm sung sướng lớn
Hạnh phúc đến rồi Tổ quốc yêu thương
Kiếp nô lệ bao đêm trường đau đớn
Đoàn kết công - nông chỉ một con đường.
Biết tiếng nói của nhiều dân tộc
Nên Người càng thấu hiểu nỗi thương đau
Ba mươi năm khắp đất Mỹ trời Âu
Người tích lũy biết bao bài học lớn.
Vững niềm tin vào con đường đã chọn
Độc lập - Tự do tiếng gọi thiêng liêng
Đời hạnh phúc cơm no áo ấm
Hỡi công - nông giành lấy chính quyền.
2. Nhen ngọn lửa
Rừng Hà Quảng mùa xuân năm bốn mốt
Bác đã về đây non nước Cao Bằng
Người dừng chân bên cột mốc số không
Hôn đất mẹ bao năm trời xa cách.
Hang Cốc Bó đêm đông giá buốt
Bếp than hông xua cơn rét đi qua
Người vạch lối con đường cách mạng
Xây phong trào từng bước tỏa lan xa.
Đây gốc ổi tươi xanh bên bờ suối
Ngày ngày qua Bác uống thay trà
Chiếc bàn đá Người ngồi làm việc
Gió ngàn reo con suối hát ca.
Phút thư giãn Bác ngồi câu cá
Ngắm non xanh nước biếc bao la
Bác đặt tên cho núi là Các Mác
Suối Lê-nin nguồn mạch tỏa sơn hà.
Tài thao lược nhìn xa trông rộng
Nơi thiên thời,địa lợi,nhân hòa
Căn cứ địa từ đây nhen ngọn lửa
Mặt trận Việt Minh khúc Tiến quân ca.
Đội Tuyên truyền giải phóng quân xung kích
Ba mươi tư chiến sĩ tiên phong
Dưới bóng đa khu rừng Trần Hưng Đạo
Vang tiếng kèn giải phóng non sông.
Lửa đã nhen thành vầng đuốc sáng
Thời cơ giành độc lập là đây
Nhật - Pháp đánh nhau, ta hành động
Công - nông giành chính quyền về tay.
3. Độc lập tự do
Những ngày đau nằm trên giường bệnh
Bác vẫn dõi theo nhịp thở non sông
Khơi sức mạnh đoàn kết toàn dân tộc
Đất chuyển, trời rung, cách mạng thành công.
Trời Hà Nội rợp sao vàng cờ đỏ
Từ chiến khu, Bác về đọc Tuyên ngôn
Lời của Bác vang lời non nước
“Đồng bào nghe...” ấm áp triệu tâm hồn.
Trăm việc bộn bề, chính quyền non trẻ
Trong ngoài bao thứ giặc hoành hành
Bác vạch rẽ từng đường đi nước bước
Với tầm nhìn tài thao lược tinh anh.
Yêu hòa bình căm ghét chiến tranh
Bác đưa bàn tay bịt nòng đại bác
Nhưng kẻ thù vẫn dã tâm xâm lược
Toàn dân ta phải kháng chiến trường kỳ.
Vững tay chèo đưa đất nước vượt gian nguy
Về lại chiến khu dựng xây lực lượng
Ngày nối ngày măng rừng, sắn nướng
Người vẫn ung dung yên ngựa suối reo.
Thương nhân dân còn gặp đói nghèo
Bác nhịn ăn, nhường manh áo mặc
Lội suối lưng trần trên đường công tác
Nghĩa tình Người non nước bao la.
Điện Biên Phủ, kèn chiến thắng vang xa
Kết thúc trường kỳ chín năm kháng chiến
Trả lại cho ta trời biển bao la
Đế quốc thực dân cuốn cờ rời bến.
4. Khát vọng non sông
Pháp quay lưng, Mỹ lại nghênh ngang đến
Nửa nước nhà trong lửa nước sôi
Đã bao đêm Bác lau nước mắt
“Miền Nam luôn trong trái tim tôi”
Miền Bắc hát “Bài ca năm tấn”
Mở con đường thống nhất non sông
Đường ra trận con đường mang tên Bác
Đường Trường Sơn rạng rỡ chiến công.
Con đường Hồ Chí Minh trên biển Đông
Tàu không số chở hàng ra tiền tuyến
Máu trộn máu hào vào lòng biển
Khát vọng khôn cùng thống nhất non sông.
Lớp lớp thanh niên ra tiền tuyến lập công
Hậu phương vững tay cày tay súng
Lời Bác gọi triều dâng sấm động
“Không có gì quý hơn độc lập tự do”
Tình Bác mênh mông chẳng bến bờ
Nguồn sức mạnh thiêng liêng cao quý
Anh Trỗi hiên ngang trước bầy Mỹ - ngụy
Ba lần hô vang tên Bác kính yêu.
Đồng bào người Pa Kô - Vân Kiều
Tự hào mang họ Hồ của Bác
Bao thế hệ nối một lòng son sắt
Trọn đời đi theo Đảng - Bác Hồ.
Miền Nam mong sớm được đón Bác vô
Cả hai miền chia lửa làm dũng sĩ
Triệu trái tim đồng bào, đồng chí
Bỗng lặng ngừng nghe tin Bác đi xa.
5. Theo chân Bác
Bác vẫn ở trên đời, ở giữa lòng ta
Bác vẫn cùng ta hành quân ra trận
Đường Hồ Chí Minh vươn dài vô tận
Ôm trọn non sông Nam - Bắc một nhà.
Chiến dịch Hồ Chí Minh khúc khải hoàn ca
“Như có Bác trong ngày vui đại thắng”
Ba mươi tháng tư rực cờ giải phóng
Sài Gòn ơi ta đã về đây.
Hai mươi năm mới có một ngày
Bác vẫn về giữa lòng đất nước
Lớp lớp cháu con đi theo chân Bác
Viết tiếp sử vàng rạng rỡ non sông.
Con đường mang tên Bác vang dội chiến công
Chiến dịch mang tên Bác,mùa xuân đại thắng
Thành phố mang tên Bác rực cờ hoa trong nắng
Thế hệ mang tên Người làm rạng rỡ non sông.
Đường tương lai viết tiếp những chiến công
Đỉnh cao mới văn minh thời đại
Xin khắc ghi những lời Người dạy
Học tập - Làm theo sáng mãi nhân văn
Mọi việc đều vì lợi ích của nhân dân
Chí công,vô tư cốt cách người cán bộ
Hiểu thấu lòng dân vui,buồn,gian khổ
Gốc có bền cây mới tươi xanh
Ta tự hào dân tộc hùng anh
Lịch sử bốn ngàn năm văn hiến
Thời đại Hồ Chí Minh rạng ngời bốn biển
Theo chân Người viết tiếp bản hùng ca.
Tình Bác - tình quê
Con về quê Bác Làng Sen
Nồm nam ngọn gió thân quen thưở nào
Rặng tre đưa khúc ca dao
À ơi… cánh võng ngọt ngào lời ru
Sáo diều gọi gió vi vu
Câu thơ quê ngoại làng Trù đẫm sương
Tháng Năm sen tỏa ngát hương
Sa Nam phiên chợ nặng thương đò đầy
Hàng rào dâm bụt còn đây
Giếng làng soi bóng tháng ngày ấu thơ
Lò rèn của Cụ Điền xưa
Vắng người kéo bễ than chưa rực hồng
Đàn cò chao nắng xuống đồng
Thoảng câu Ví Dặm mà lòng xốn xang
Tuổi thơ ra Bắc vào Nam
Nỗi lòng nước mất nhà tan hỡi người
Ra đi khắp bốn phương trời
Về quê vẫn đậm tiếng người Nghệ An
Bạn bè từ thuở cơ hàn
Năm mươi năm ấy vẹn toàn nhớ nhung
Làng Sen quê Bác, quê chung
Ra về lòng những ngập ngừng bước chân.
|