Tác giả NGUYỄN VĂN CHỨC
|
Khảo cổ đêm
Đêm…
lắng trời,
im gió,
chuông nhà thờ điềm tĩnh gọt thì giờ sinh linh trong cỏ,
âm dương bịn rịn tiếng gà
cứu độ như sau lần vuốt mắt.
Đêm hóa thân trầm tích,
giấc ngủ bảo tồn.
Nhát búa chìm sâu chia lớp lòng, lập kỷ hà đếm tuổi...
dương gian.
Có thể còn đêm,
dưới đá tai mèo sắc chữ triệu năm bằng chứng thời gian...
hóa thạch.
Có thể còn anh,
đằm thắm mắt em nâu nắng chiều quay quắt giấu không thành...
sự thật.
Khảo cổ đêm
niềm tin chợt thắp
âm thanh se chỉ màu huyền hoặc
gọn gàng ngày mới...
đoan nghiêm.
Xếp
Xếp ngày vào tận nửa đêm,
Buổi chiều,
Buổi sớm,
Xếp lên bóng tròn.
Xếp mưa,
Xếp nắng,
Cánh chuồn chênh chao mấy nẻo
Hoàng hôn tím ngần.
Xếp ngày sống với lá xanh,
Xếp thôi một cuộc...
ngọn ngành bỏ qua,
Xếp hồng trần với phù hoa,
Xếp luân hồi nghĩa yên ba,
tròn hình...
Ta về thu xếp lại mình
Gặp:
đêm,
bóng,
lá,
trầm tình trong nhau...
Mẹ
Con về
bóng mẹ liêu xiêu
lạc cùng năm tháng
bạc chiều tóc mây.
Trầu vôi nồng
ngọn gió gầy
chở câu hát đối
tròn ngày xuân son.
Ngọn ngành từ thuở cho con
kiếp người trả hết núi nguồn dễ đâu.
Ba hào một ngọn đèn dầu
cho con thấy,
khỏi cụng đầu vào đêm.
Rồi mai mẹ trở về tiên
Con đi chưa hết,
gầy thêm ngọn chiều...
Ta vàng như thu
Từ Trời hạt bụi lang thang
Rơi thành một kiếp...
Ta vàng như thu.
Ngày mong manh, đêm thâm u
Đời sông, phận suối tiếng ru không lời.
Một ngày tiếng khóc chào đời,
Một ngày tiếng khóc chào nơi dương trần.
Hoa trinh trắng mộng hiền lành
Trái xanh sẽ chín thơm quanh cội già.
Tương phùng có níu chia xa
Lạch khe rừng thẳm tìm ra biển nguồn,
Vui còn tiền kiếp vận buồn
Thơ về gói ghém gió buông cuối ngàn...
Từ Trời hạt bụi lang thang
rơi
vừa một kiếp
Ta vàng như thu ...