Ca kịch một màn của VŨ MẠNH THI
(Tác phẩm tham gia Trại sáng tác kịch bản sân khấu hưởng ứng
cuộc thi “Tìm hiểu các loại mô hình HTX kiểu mới
NHÂN VẬT
Đức: Giám đốc HTX kiêm Chủ tịch HĐQT
Hiền: Sinh viên đại học nông nghiệp năm thứ 3 (hợp đồng)
Thùy Mai: Phụ trách kho quỹ HTX
Bích Thảo: Người thu mua rau an toàn ở siêu thị tỉnh
Ông Toan: Thành viên HTX
Em Tuấn: Học sinh cấp 2
Và một số vai quần chúng khác
Chuyện xảy ra vào buổi sáng tại lán trại một HTX kiểu mới vừa thành lập.
Màn mở:
Đức ngồi xem lại bản kế hoạch phát triển sản xuất của HTX thì ông Toan vào, tay cầm cuốc.
Toan: Tôi chào anh Đức!
Đức: Dạ, cháu chào chú! Thế nào, cái giếng khoan sáng nay có nước chưa chú?
Toan: Ôi dào!
(Vè)
Ở đó là phía đồi cao
Giềng khoan tám mét chẳng thấy chỗ nào nước nơi
Kiểu này gay lắm anh ơi
Hợp tác xã kiểu mới tôi e rồi dở dang
Mấy năm rồi ở làng quá khó làm ăn
Bà con bỏ xứ đi dần khắp nơi
Nghe anh tôi ở lại bám đất bám đồi
Nhưng tương lai mù mịt xa vời ước mơ.
Đức: Mấy năm rồi làm ăn cá thể mấy việc khó chẳng ai làm chú ơi
Dân gian có câu: Đũa một chiếc vếc không lên
(Lý Hoài Xuân)
Làm ăn có hội có thuyền
Nhiều người, nhiều người hợp lực mới làm nên
Có sức người sỏi đá cũng thành cơm
Bà con yên lòng tin vào ở chúng tôi
Toan: Anh đi Nhật về có thừa chút vốn,
Vợ làm ở trại dưỡng lão ở Đài Loan
(Vè)
Cổ phần góp vốn làm ăn với cộng đồng
Còn chúng tôi thì chỉ tay không
Cửa nhà cách trở hói sông tứ bề
Vay tiền ngân hàng đưa nhà thế chấp họ chê
Bán gà bán vịt vài triệu góp vốn e khó bề làm nên
Bây giờ tiến thoái lưỡng nan
Hợp tác xã kiểu mới tôi e khó khăn dài dài
Thôi! Chào anh tôi về
Đức: Chú không trở lại tiếp tục sản xuất ngoài ruộng rau à?
Toan: Nhà có tí việc tôi phải về.
(Ông Toan đi khuất, sân khấu còn mình Đức)
Đức: Ở dưới đất thấp đất khoan có nước
Chỉ mươi héc ta không đủ trồng rau
Bây chừ phát triển lên phía đồi cao
Đất khoan tám mét chẳng thấy chỗ nào nước nơi
Kiểu này bà con lại bỏ xứ đi thôi
(Đoản Xuân)
Non một tỉ bỏ ra
Để xây dựng hợp tác quê ta
Giúp mọi người có cuộc sống hơn xưa
Rủi đâu như thể con còng
Xe cát biển đông
Nhọc nhằn chẳng nên công
(Lúc này có tiếng gọi của Hiền từ ngoài vào)
Có nước rồi anh Đức ơi! Bà con ơi!
Có nước rôi! Nước tốt lắm! Tốt lắm!
Đức: Ai gọi tôi đó! Cô Hiền hả! Cái gì? Giếng khoan có nước rôi hả
Hiền: Giếng khoan sâu tám mét gặp phải đá dàn
(Vè)
Khoan thêm 2 mét nữa nước tràn trong veo
Mọi người phấn khích hò reo
Có chị cao hứng bảo vật heo ăn mừng
Bây chừ cây ngắn ngày phát triển lên đó quanh năm
Đức: Cải ngò, cà chua, đu đủ môt vùng tươi xanh
Hiền:
(Lý Hoài Xuân)
Sản xuất lấy ngắn nuôi dài
Rau màu, rau màu thay lúa thu nhập cao
Hợp tác bây giờ thay đổi nhiều vui sao
Việc khó có trăm người chung xây đời đẹp biết bao.
Đức: Thu Hiền! Bây giờ em cần gì
Hiền: Bây giờ giám đốc cấp cho em hai cái vòi sen về lắp 2 cái giếng mới khoan sáng nay.
(Đức gọi điện thoại cho Thùy Mai)
Đức: Bây giờ ta có tất cả mấy giếng khoan hả em.
Hiền: Có hai lăm cái ở vùng chuyên canh
Trên đồi dưới ruộng rau xanh
Mỗi ngày tươi tắm mấy lần thỏa thê
Rau đi đây đó trăm quê
Rau lên thị xã rau về biển Đông
Sáng nay 2 tấn rau xanh
Nhập vào siêu thị giá tăng mỗi ngày
Đức: Bà con ai cũng vui say
Miệt mài lao động thu nhập cao mỗi ngày
(Lúc này Mai, kho quỹ HTX xuất hiện, trên tay cầm 2 cái vòi sen)
Mai: Tôi chào anh Đức! Chào cô Hiền!
Đức: Chào cô Mai!
Hiền: Em chào chị Mai!
Mai: Phải! Chị nghe tin hai giếng khoan phía trên đồi sáng nay có nước
Vội vàng lấy vòi sen mang đến cho em
HTX mình chuyến nầy sẽ phát triển màu xanh
Rau an toàn bà con sẽ tăng nguồn thu nhập
(Đưa vòi sen cho Hiền, Hiền đỡ lấy)
Hiền: Dạ, cám ơn chị em phải đi gấp
Ra phía chân đồi lắp đặt vòi sen
Để chiều nay kịp tưới nước rau xanh
Đó là niềm vui của chúng mình phải không chị
Mai:
(Hò Quảng)
Em về phía chân đồi
Nắng hè như đổ lửa
Mũ đưa chị, nón đây dành em (trao nón)
Lỡ ốm đau khó khăn hợp mình
Ai giúp bà con
Hiền:
(Ca tiếp)
Em vẫn khỏe
Mai: Sức mình có hạn
Lỡ lâm bệnh, việc ai người đảm nhận
(Hiền đi, Đức, Mai nhìn theo)
Mai: Con bé suốt ngày vui như chim sáo
Chẳng quản nắng mưa chẳng ngại nhọc nhằn
Đang học đại học nông nghiệp mẹ mất nên phải dở dang
Về làm thuê làm mướn lang thang một thời
Hợp đồng với siêu thi thu mua rau sạch rau tươi
Thù lao quá thấp thế rồi bỏ đi
Về đây cuộc sống đổi đời
Suốt ngày làm lụng không lời kêu ca
Đức: Hợp tác mình có được cô Hiền là nhờ công lao của cô
Mai:
(Lý Chuồn Chuồn)
Đất lành chim đậu
Con chim hiền ngoan
Đức: Ai ai cũng thương
Mai: Cháu gắng giữ người cho tốt
Bền lâu, bên lâu cho hợp mình
Đức: Cháu không, cháu không vô tình
Mai: Nhìn nó cô càng thương
Thương mến nó vô cùng
Đức: Dạ! Cô ấy bây giờ là tài sản của HTX. Cháu phải có trách nhiệm với Hiền cô ạ.
Mai: Thôi, anh làm việc. Cô có công chuyện phải đi
(Mai vừa ra khuất, ông Toan vào)
Đức: Chào chú Toán!
Toan: Phải!
Đức: Có việc gì nữa không chú?
Toan: Tôi đến báo cho anh một việc quan trọng.
Đức: Việc gì mà quan trọng thế chú?
Toan: Thế ra anh chưa biết việc gì xảy ra liên quan đến hợp tác xã HTX sáng nay à?
Đức: Chưa chưa biết thực. Chú nói rõ hơn đi.
Toan: Sáng nay trên siêu thị từ chối không nhập rau của HTX thôn Hạ chúng ta.
Đức: Ai nói với chú việc nầy?
Toan: Mụ nhà tui sáng nay chở rau đi bán vừa điện về rau thôn Hạ bữa nay bị
nhiễm thuốc trừ sâu.
(Vè)
Ngày qua có mấy gánh rau
Đã bị phát hiện thuốc trừ sâu nặng mùi
Nay mình vi phạm bị người tẩy chay
Phen này hợp tác trắng tay
Bà con biết lấy chi để sống qua ngày khó khăn
Việc này phải tra hỏi cô Hiền
Đức:
(Kim Tiền)
Chớ nên vội ngờ oan
Biết thực hư cháu hỏi cô Hiền
Trong nông nghiệp cô ấy là kỹ sư
Không thể nào ngây thơ
Rau an toàn là rau sạch
Hóa chất, cấm không dùng phun rau
Giao ước rồi đó sao
Toan (ca tiếp):
Được người khen háo danh tham lợi
Rau đẹp xanh màu, chất cấm phun vào
Âm thầm ai biết ai hay
Đã hợp đồng, ai dám làm sai
Cứ tin như vậy che đậy điều gian
Chẳng ai quan ngại
Thế rồi lắm bậy.
Đức: Trời! Chỉ vì rau đẹp mà cô Hiền sử dụng chất cấm phun vào rau à? Tôi không tin! Tôi không tin
(Đức dứt lời, Thu Thảo vào)
Thảo: Cháu chào bác! Em chào anh!
Toan: Phải!
Đức: Chào cô!
Thảo: Xin lỗi, anh cho em hỏi thăm
Đức: Vâng, mời cô
Thảo: Đây có phải nơi sản xuất rau an toàn của HTX kiểu mới thôn Hạ không ạ?
Đức: Vâng! Chính đây HTX kiểu mời thôn Hạ vừa thành lập cách đây 6 tháng.
Thảo: Anh là…
Đức: Tôi là giám đốc, kiêm chủ tich hội đồng quản trị.
Thảo: Cách đây hơn 6 tháng HTX các anh có kí hợp đồng cung cấp rau an toàn cho siêu thị Sông Hiếu?
Đức: Đúng vậy! Có gì không cô?
Thảo: Tôi là Thảo, người của siêu thị Sông Hiếu.
Đức: Vâng!
Thảo:
(Vè)
Các anh đã vi phạm hợp đồng
Cung cấp rau sạch lại dùng thuốc sâu
CO C85 chất cấm phun rau
Ngày qua chúng tôi phát hiện 2 gánh rau trả về
Sáng nay tôi đột nhập ngoài kia
Vùng sản xuất rau hợp tác lượm được đem về chứng minh
Dối lừa trong việc làm ăn
Chạy theo chút lời quên rằng lương tâm
Giết người không súng không gươm
Pháp luật không để, lại tội mang suốt đời
Hợp đồng sẽ hủy ngay thôi
Thiệt hại sức khỏe các anh bồi cho dân
Đức: Cô bảo chúng tôi dùng chất cấm CO C85 tang chứng đâu?
Thảo: Tôi nói có sách, mách có chứng. Đây!
(Đưa ra chiếc vỏ chai đựng chất cấm, Đức cầm lấy. Thảo đi)
Đức: Xin cô từ từ để chúng tôi xác minh.
Toan: Rành tang chứng lý tình ngay gian
Chuyến nầy hợp tác nát tan
Kiểu mới kiểu cũ đội đoàn khác nhau
Đức: Ý định của chú thế nào rồi
Ở lại hợp tác hay dỡ rào tháo lui
Toan: Anh cho tôi nhận lại tiền cổ phần của tôi để gửi vào trong kia cho cháu xin việc.
Đức: Chú tìm cô Mai kho quỹ hợp tác vào đây tôi giải quyết.
Toan: Cám ơn anh!
(Toán đi. Đức gọi điện cho cô Hiền)
Đức: Cô Hiền đó hả? Vào đây! Vào ngay đây!
Tôi có tí việc cần gặp cô
(Hiền vào)
Hiền: Có việc gì thế anh Đức?
Đức (không nói, quốc mắt nhìn Hiền)
Hiền: Gọi em vào có gì anh trao đổi đi. Em đang bận việc ngoài kia.
Đức: Cô mang tên Hiền mà tâm địa không hiền chút nào.
Hiền: Có việc gì sao anh không nói thẳng mà bóng gió vậy?
Đức: Cô đóng kịch giỏi lắm.
Hiền: Ơ hay, em có đóng kịch gì đâu.
Đức: Không!
(Vè)
Những ngày cô cơ nhỡ xa quê
Bà con thôn Hạ đưa về cưu mang
Biết cô đang học đại học nông nghiệp khoa trồng trọt dở dang
Giao cô kỹ thuật chăm đồng rau xanh
Việc làm được cô bác ngợi khen
Thế rồi cô chạy theo thành tích như ngựa quen đường mòn
CO C85 độc hại cô dùng
Tưởng rằng rau sạch đã hợp đồng thì ai chê
Sáng nay siêu thị trả về
Rau xanh 2 tấn giờ cô thì tính sao
Hiền (vè tiếp):
Em không dùng chất cấm phun rau
Có kẻ dối trá đứa nào phải tìm cho ra ngay
Chúng hòng ném đá dấu tay
Trắng đen lẫn lộn để người lẫn ma
Rau sạch là của hợp ta
Còn rau thôn Hạ có mấy mươi nhà làm riêng
Đức: Vỏ chai bắt được quả tang
Tại nơi sản xuất rau hàng hợp ta
Kêu oan thề thốt cũng thừa
Ai mà tin được bụng cô thế nào
Hiền:
(Ca Đoản Xuân)
Đây có kẻ hại ta
Mượn tay người gắp lửa bỏ qua
Hòng phá hoại hợp tác quê ta
Em phải quyết đi tìm
Em đi tìm cho ra
Những kẻ xấu xa
Đức:
(Vè)
Kẻ xấu mà chờ cô tìm ra
Lấy gì để sống cho qua tháng qua ngày
Hàng trăm hàng chục con người
Trông vào hợp tác thế rồi tiêu tan
Nếu tìm không có kẻ gian
Thì gông kia cô sẽ người mang đi tù
Hiền: Từ ngày đặt chân về đây đến nay đã tròn 2 tháng
Mình đã dốc hết tâm lực xây dựng HTX giúp bà con
Thì nay phải chịu hàm oan
Bây giờ ai chứng minh cho mình tấm lòng trong sáng
(Lý chuồn chuồn)
Trách đời đen bạc
Ai đang tâm hại ta
Hay do số phận bày ra
Cái ác không hề tha thứ
Người ngay, người ngay mắc vòng
Kẻ gian, kẻ gian âm thầm
Thú vui trong lòng
Đức: Nếu có thêm đồng lãi thì hàng chục xã viên được hưởng
Riêng mình cô chẳng được là bao
Hợp tác xã kiểu mới chúng ta phải đặt chữ tín lên hàng đầu
(Vè)
Nếu đánh mất nó thì trước sau gì cũng dẹp sòng
Bây chừ đừng nói dài dòng
Nếu tìm không ra kẻ xấu để chỉ mặt thì hết đường làm ăn
Hiền: Giờ ta phải đi báo công an
Nhờ nhà chức trách xác minh việc này
Trắng đen phải được phơi bày
Chớ để kẻ gian lẫn với người ngay một sòng
(Hiền đi khuất, ông Toan và cô Mai vào)
Mai: Đây rồi, anh Đức đây rồi
Đức: Chào cô Mai
Mai: Bác Toan muốn rút hết tiền hai triệu đồng cổ phần.
Đức: Tôi có biết việc nầy. Bây giờ cô cho ông ấy nhận hai triệu đồng, rồi làm phiếu, tôi kí sau.
(Lúc nãy đến giờ ông Toan đứng thập thò ngoài cửa. Khi nghe Đức bảo với cô Mai cho rút tiền ông Toan chạy vào)
Toan: Tôi cám ơn anh Đức!
(Cô Mai đưa tiền cho Toán, Toán đi. Sân khấu còn lại cô Mai và Đức)
Mai (Với Đức): À nầy! Cô nghe nói siêu thị Sông Hiếu sáng nay không nhập rau của HTX mình do bị nhiễm hóa chất cấm phải không?
Đức: Phải!
Mai: Trời! Tại sao con Hiền dại dột đi làm chuyện nầy hỡi trời!
Đức: Chưa hẳn đâu cô Mai à
Mai: Cô không tin
(Vè)
Có kẻ ném đá dấu tay
Người của thôn Hạ ở ngoài hợp ta
Muốn rau xanh tốt mượt mà
Đã dùng chất cấm khi bị phát hiện đổ qua cho hợp mình
Bây giờ cháu buộc cô Hiền
Không đúng về lý lại gây bất bình cho xã viên
Việc nầy phải báo với công an
Phải làm cho rõ kẻ gian đứa nào
(Lúc nầy Thảo vào trên tay cầm tờ giấy)
Thảo: Đây là tờ biên bản ngừng nhập rau quả giữa siêu thị chúng tôi và HTX kiểu mới làng Hạ. Mời anh ký cho.
(Đức cầm tờ giấy xem qua định đặt bút ký thì Tuấn vào)
Tuấn: Các cô các chú ơi!
Cái vỏ chai thuốc đó không phải chị Hiền dùng để phun rau.
(Vè)
Mà cháu nhặt được nó ở dưới bờ sông
Định dùng bắt chấu giữa đồng chim ăn
Thế nhưng bỏ vào chấu chết nhăn răng
Nghe mùi ngai ngái cháu quăng ở bờ dường
Nơi vùng sản xuất rau xanh
Vừa rôi cháu thấy cô lượm cháu phân vân vô cùng
Sợ cô cho trẻ đem dùng
Đựng thức ăn nước uống vô cùng hiểm nguy
Chim ăn chim chết tức thì
Mai: Đó! Thế mà anh Đức lại nghi cô Hiền
Sự việc cháu Tuấn đã kể rõ ràng
Bây giờ chị Thảo, anh Đức phải minh oan cho cô Hiền
Giữ cô ở lại hợp mình
Hướng dẫn sản xuất giúp bà con hợp tác đi lên mỗi ngày
Thảo (nghi vấn): Có phải cô Hiền đang học dở đại học nông nghiệp khoa trồng
trọt quê ở Thiên An phải không?
Đức: Đúng. Cô có biết cô ấy à?
Thảo: Cách đây hai tháng cô ấy hợp đồng thu mua rau sạch cho siêu thị, nhưng lương tháng quá thấp nên bỏ đi tìm việc nơi khác.
(Ca hành vân)
Đã hai tháng rồi
Vắng bóng cô Hiền
Chẳng thấy tăm hơi
Tính tình cởi mở
Cần mẫn siêng năng
Luôn lo toan công việc
Mai (ca tiếp):
Người như thế
Lẽ nào đang tâm, hại bà con
Kiếm đồng tiền bởi vì chút lợi
Đức (ca tiếp):
Tôi đây cũng nghĩ vậy
May thay được minh oan
Tội nghiệp cô Hiền
Họa vô đơn chí
Chút nữa mang vào thân
(Lúc này Hiền xuất hiện trên tay cầm túi tư trang. Thảo thấy Hiền giả vờ lánh mặt)
Mai: Kìa cháu Hiền!
Đức: Cô Hiền!
(Hiền không nói đưa tay chấm nước mắt)
Mai: Cháu định đi đâu mà khăn gói đó?
Đức: Em định đi đâu?
Hiền: Em cũng chẳng biết mình còn đi đâu được nữa
(Lý năm canh)
Thân phận trôi nổi
Biết đi về đâu
Về đâu phương trời vô định
Giờ đây lòng em tan nát
Như hoa lìa cây
Lìa cây chim xa đàn
Còn mong chi tương lai
Đức: Không! Em không đi đâu hết.
Mai: Cháu đã được minh oan rồi.
Hiền (chua chát): Ai minh oan cho tôi?
Tuấn: Cháu! Cháu đã minh oan cho cô, cháu đã minh oan cho cô.
Hiền: Cháu minh oan cho cô, cô cảm ơn. Nhưng đây mới chỉ có anh Đức, Giám đốc HTX và cô Mai kho quỹ của hợp tác, còn siêu thị Sông Hiếu người ta không nhập rau cho HTX, hàng trăm con người lấy gì để sống bây giờ (đưa tay chấm nước mắt, Thảo xuất hiện).
Thảo: Có chị đây.
Hiền: Trời! Chị Thảo!
Thảo: Hiền! Chị làm chứng về việc cháu Tuấn minh oan cho em.
Hiền: Thế hai tấn rau của HTX thôn Hạ sáng nay bị siêu thị từ chối không nhập, nay thế nào hả chị?
Thảo: Lát nữa trở về chị đề nghị siêu thị tái nhập hai tấn rau đó của HTX kiểu mới thôn Hạ sáng nay bị ách lại.
Đức: Thế thì hạnh phúc cho chúng tôi quá, hạnh phúc cho bà con HTX kiểu mới thôn Hạ.
Tất cả:
(Lý tình tang)
Quê mình trìu mến thân thương
Mỗi ngày thêm rộng con đường đi lên.