Theo ý kiến ​​của chúng tôi, một trong những nhà cái tốt nhất ở Brazil, và không chỉ ở Brazil. tiền thưởng của 1mostbetuz.com họ chắc chắn nằm trong số những người tốt nhất.
Truyện ngắn

Chiếc áo màu xanh - Tác giả: Nguyễn Ngọc Chiến (Bài trại sáng tác về chủ đề Công an Quảng Trị)

Chuyện xảy ra đã lâu, nhưng mỗi lần nhớ đến, chị lại nhìn đi một nơi xa xăm nào đó trước mặt, rồi tự hỏi: “Bây giờ anh đang ở đâu?”. Không biết đã bao nhiêu lần, chị hỏi câu hỏi này. Và cũng không biết bao nhiêu lần, chị không nhận được câu trả lời…

Kẻ khuyết tật

Kẻ khuyết tật

Truyện ngắn - ĐỖ CÔNG TIỀM 

Chú Ẩn mất. Vợ tôi nức nở rống lên như khóc cha chết. Còn tôi, dẫu là lòng dạ của người đàn ông cũng phải dựa vào cột nhà, nước mắt cứ tự nhiên tuôn ra. Giọt vắn giọt dài sụt sùi như trời đổ mưa ngâu. Lòng dạ bời bời bao xót xa thương cảm.

Chú Ẩn không phải là họ hàng ruột thịt, hay có dây mơ rễ má gì với gia đình tôi. Chú chỉ là hàng xóm. Là cái tình cái nghĩa tối lửa tắt đèn có từ ngàn đời nay...

Trong sâu thẳm của ký ức, tôi vẫn nhớ. Hôm tôi cưới vợ. Cô Mai, vợ chú Ẩn, vác cái bụng vượt mặt vẫn lệch khệch quét tước, lau chùi dọn dẹp cho nhà tôi. Ngay đêm ấy cô trở dạ. Chú Ẩn đưa cô lên nhà hộ sinh của xã. Cô sinh được cái Ngân bây giờ. Cô vừa sinh xong thì bị băng huyết, Và cô đi mãi.

Bà ngoại tôi

Bà ngoại tôi

Bốn mươi năm quê hương giải phóng, cũng gần từng ấy năm bà ngoại tôi từ giã cõi đời. Mỗi năm đến ngày giỗ bà, dù lấy chồng nơi xa, tôi vẫn tìm về quê hương nguồn cội để được thắp nén hương trên mộ bà, được đứng trước di ảnh bà mà hồi tưởng lại tất cả những gì về người bà kính yêu của mình...

Chùm truyện ngắn của DIỆU ÁI

Chùm truyện ngắn của DIỆU ÁI
Mưa từ cõi tạm Mở cửa hé ra bên ngoài, nhìn qua chánh điện thấy đèn vẫn sáng, tiếng tụng kinh từ đó vọng ra rỉ rả đều đặn. Đêm qua sư cô không chợp mắt hẳn vì con bé vừa no sữa đang nằm mút tay ở kia. Nó cứ túm lấy áo Bé rồi giúi mặt vô ngực, Bé ước chi sau làn áo mình là dòng sữa chảy ra cho mấy đứa ngậm no nê. Sớm qua, cũng giờ này, sư cô ra thỉnh chuông thì thấy con bé nằm gọn lỏn dưới tượng Quan Âm Bồ Tát. Nó tới đây không cùng với một mảnh giấy nào, chỉ một tấm chăn mỏng bao quanh người, vài chiếc bỉm và cái cọng rốn còn chưa khô. Đã ba năm mà lần nào Bé cũng luống cuống trong tình huống ấy. Lật đật pha sữa cho đứa nhỏ uống rồi bế lên bệnh viện khám, xong xuôi lại theo sư cô đi báo chính quyền.
Tin đã đưa
Mùa tiêu chín vội (22/6/2016)
Mùa bông điên điển (12/1/2016)
Những chiếc giỏ tre (7/12/2015)
NHẠC QUÊ HƯƠNG

LIÊN KẾT WEBSITE

THỐNG KÊ TRUY CẬP

Copyright 2024 by HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT QUẢNG TRỊ