Tác giả HÀ NGỌC LAN
Một thoáng quê hương
Hò mái đẩy:
Một thoáng quê hương trăm thương ngàn mến
Chợ Phiên Cam Lộ xao xuyến lòng người
Mít ngọt tiêu cay thấm đẫm tình đời
Ai có ngược xuôi đường chín
Cam Lộ xin mời viếng thăm.
Giao duyên:
Đất đỏ ngàn năm
Thủ phủ đầu tiên - Vua Hàm Nghi - Khu Tân Sở.
Đánh Pháp may áo bào
Dân tộc thêm tự hào
Căm lũ giặc biết bao
Cờ nghĩa thắm máu đào
Đánh giặc với gươm dao
Từ thuở gươm dao
Cam Lộ càng tự hào đánh Mỹ
Mặt trận ra đời
Chính phủ lâm thời
Đón bè bạn muôn nơi
Cam Lộ muôn đời đất Thủ phủ người ơi!
Vè:
Khi đất Thủ phủ ra đời
Đánh Tây thắng Mỹ rạng ngời chiến công
Cam Tuyền, Cam Chính, Ba Lòng
Một vùng kháng chiến núi sông tự hào
Câu thơ ai viết dạt dào
Chế Lan Viên gom gió, ai thổi vào hồn quê
Dòng sông triền núi lắng nghe
Đánh giặc xây dựng một bề thủy chung
Đất Cùa mít ngọt, chanh chua
Máy về đồng ruộng tăng mùa bội thu.
Hò giã gạo:
Cam Tuyền đất lạc xa xưa
Đất bùn lẫn cát cũng vừa cây lên
Câu hò giã gạo không quên
Mời anh, mời chị đứng lên hò cùng.
Một thuở vinh quang Tân Lâm còn đó
Một vùng đất đỏ gian khó khai hoang
Tơ vàng, tiêu sọ Việt Nam
Bạn hàng xuất khẩu vẻ vang một thời
Hò khoan Quảng Bình:
Cam Lộ tình người sâu nặng
Chiến tranh qua, cay đắng cũng qua
Bây giờ ngói đỏ muôn nhà
Đất nuôi chí lớn trồng hoa tặng người
Rộn tiếng cười đất người Cam Lộ
Tà áo dài đường phố gợi mở tương lai
Hết rồi đồn bốt thép gai
Ngược xuối dường chín sánh vai vươn mình.
Tháng 9/2016
Áo học trò
Vè:
Khai trường áo mới mẹ may
Trắng như trang vở thơ ngây học trò
Hiền như chớp nắng cánh cò
Bay trong gió mới nương nhờ tiếng ru
Ngày xưa đánh giặc chiến khu
Màu xanh áo lính gió mưa vai sờn
Bây giờ áo trắng đường thôn
Con đường tới lớp xanh tươi bốn mùa.
Cây me quả chín đung đưa,
Rơi vào trang vở chua chua tiếng cười.
Bút nghiêng theo cánh phượng rơi,
Mà em có chút mặt trời thoáng qua.
Cam Tuyền cây lạc trổ hoa
Nguồn ươm khoa học vươn xa xứ người.
Lý tử vi:
Xáo động tiếng cười,
Áo dài đọng lại tiếng cười
Một thời kỷ niệm
Một thời nâng niu.
Đất nghèo nên biết chắt chiu.
Nên biết chắt chiu,
Phận nghèo nên biết chắt chiu.
Mái trường kỷ niệm,
Thương yêu hết lòng
Câu Kiều bắc nhịp sang sông.
Vè:
Cầu Kiều bắc nhịp sang sông
Thỏa niềm Cam Lộ ước mong trồng người.
Để buồm căng gió ra khơi
Mênh mang sóng nước chọn nơi đất lành.
Áo dài buông mái tóc xanh.
Nâng niu cuộc sống bước chân đi về.
Cam Thanh, Cam Nghĩa lắng nghe
Áo dài chạm những tiếng ve gọi đàn.
Phương trình mở rộng không gian.
Học trò vui nhất lúc tan trường về.
Gót chân chưa lấm lời thề.
Ngọt ngào tiếng nói đất quê mặn mòi
Đời yêu hai chữ giống nòi.
Tạ ơn cha mẹ một thời đạn bom.
Ơn Thầy, ơn những chồi non.
Dựng xây Cam Lộ bóng tròn mùa thu.
Tháng 9/2016
Đất nặng nghĩa tình
Quỳnh tương:
Ta tự hào
Ta tự hào cất tiếng hát quê hương
Đất mẹ Gio Linh bao năm anh dũng kiên cường
Mỗi người là một trang sử mới
Đánh giặc dựng xây
Màu xanh sinh sôi thêm yêu mảnh đất dạn dày.
Yêu mảnh đất này lúa lên xanh những luống cày,
Cao su lớn cùng sương gió
Mỗi ngày xanh hơn
Vàng trắng quê hương cho ta cuộc sống sang giàu
Hát lên nào bạn mình ơi
Cùng cất câu hò vang xa
Nắm tay ta hòa lời ca.
Nam nói:
Đẹp lắm quê ta ơi! Gio Linh đất thắm nghĩa tình
Nhân dân Gio Bình chúng tôi
Đang sánh bước cùng tỉnh nhà
Xây dựng quê hương từng ngày đổi mới.
Nữ nói:
Đồi núi bạt ngàn, rừng cao su thẳng lối.
Bàn tay lao động ươm nhựa sống xây đời.
Biển đảo khơi xa chúng ta cùng bảo vệ
Gìn giữ chủ quyền đất nước Việt Nam
Tất cả:
Nào anh chị em ta cùng cất cao lời hát
Để đón chào ngày kỷ niệm 45 năm giải phóng Gio Linh.
Hò giã gạo:
Khoan ơi khoan mời bạn khoan lại hò ơ khoan.
Này hỡi em ơi xuân đã đi qua mùa hè đã tới
Quê hương đang đổi mới viết nên mỗi câu thơ
Hãy bước ra đây hò hát say sưa
Chung tay ta vỗ nhịp nắng chang chang mặc trời
45 năm xây dựng cơ ngơi
Cồn Tiên, Dốc Miếu càng xanh tươi nụ cười
Gần nửa đời người mặt trời mới sáng tỏ
Hạt tiêu cay trước ngõ, hạt giống đỏ lên đồi
Quán Ngang xa lộ ngược xuôi
Thênh thang Ba Dốc, nối phương trời Bắc Nam
Hò khoan Quảng Bình:
Quả chuối vườn cam thắm sắc vàng đồng nội
45 năm đổi mới Đảng dẫn lối đưa (là ơ) đường
Đất đỏ lòng vàng vang tiếng hát quê hương
Muôn người như một dựng phố phường nay (là ơ) mai.
Chẳng quản đường dài cùng chung vai gánh vác
Biển khơi sóng bạc khai thác nuôi (là ơ) trồng
Bón chăm tăng vụ ruộng đống
Gio Linh vững bước dốc lòng dựng (là ơ) xây
Dựng xây thành công luôn cộng đồng trách nhiệm
Câu thơ lay chuyển là có nhạc có là ơ vần
Gio Linh chung cội chung cành
Dân nghe theo Đảng dẫu khó vạn lần cũng thành công.
Hò hụi
45 năm chung sức chung tay
Cày sâu cuốc bẫm,
Để đất này nở hoa
Biển trời đồi núi bao la
Sức dân viết tiếp
Bản tình ca anh hùng
Làng nghề Gio Phong
Tay ai đan thúng đan sàng
Để cho đất mẹ chứa chan nỗi lòng
Phải chăng người ở Gio Phong
Chẻ tre đan lát góp công bao đời
Tre làng gió táp mưa rơi
Để rồi thành thúng thành nôi con nằm
Để rồi phơi lúa chăn tằm
Để rồi quang gánh nặng đằn vai ai
Người đi muôn dặm đường dài
Vẫn thương xóm nhỏ giêng hai lưng nồi
Bây giờ ai đến làng tôi
Cây tre cây hóp nâng lời hát ca.
Lóc cóc tiếng đát khắp nhà
Dày sưa đúng cách ông bà truyền cho
Làng nghề nay đã ấm no
Không còn nghèo khó ai lo phận mình
Mây song vuốt nhỏ lận vành
Cái nơm, cái rổ kết thành làng quê
Biết nhiều nhưng thạo một nghề
Của ăn, của để bộn bề gạo cơm
Xóm làng đùm bọc yêu thương.
Cây tre đã có con đường đi riêng
Dọc ngang kết nối tình duyên
Người đi xa xứ không quên lối về
Đầu làng vẫn rộn tiếng ve
Người lên phố thị cây tre theo người
Người ra hải đảo trùng khơi
Cây tre điểm tựa chống trời bão giông
Sàng dần cát bụi trên đồng.
Để tròn hạt giống vun trồng tương lai
Cho ai đựng lúa đựng khoai
Cái theo bè bạn trong ngoài thủy chung
Gio Phong trời đất một vùng
Ai cần thúng mủng đi cùng chúng tôi.