Tôi gặp nhà văn Cao Hạnh lần đầu tiên vào cuối năm 2006. Lúc đó đang là mùa mưa. Ngày đó, cái thứ nghệ sĩ nửa vời như tôi chẳng biết đặt tên cho những bài viết của mình là gì. Nó là truyện, tản văn, bút ký văn học, phóng sự hay mẩu chuyện, chỉ biết viết vì thích nên mới tìm đến ông để nhờ ông đặt tên cho mấy đứa con tinh thần của mình...